KHONG VE VIET NAM NEU
CON VIET CONG MUON CHONG TRUNG CONG PHAI DIET VIET CONG MUON DIET VIET CONG
PHAI DIET VIET GIAN
VIỆT CỘNG CÒN,
NƯỚC SẼ MẤT.
Lê
Duy San
Sau
năm 1975, mặc dầu thù ghét bọn Việt Cộng đến tận xương tủy, nhưng cũng có một số người, nhất là dân miền Nam, thầm phục bọn Việt Cộng đã làm được một việc mà trước kia chính phủ miền Nam Việt Nam (VNCH) đã không làm được đó là đuổi được đám Tầu Chợ Lớn ra khỏi Việt Nam. Nhưng kể từ khi chúng (Việt Cộng) bị Trung Cộng “dậy cho một bài học” vào tháng 2 năm 1979 và cưỡng chiếm quần đảo Trường Sa vào ngày 14 tháng 3 năm 1988 khiến Nguyễn Văn Linh, Tổng Bí Thư của đảng Cộng Sản Việt Nam phải lậy lục Trung Cộng xin hòa hay nói cho đúng hơn là xin hàng Trung Cộng vào năm 1990.
Việc này làm người ta nghĩ rằng việc làm của chúng trước kia chẳng có gì là đáng phục, mà trái lại còn di hại cho đất nước nhiều hơn: đó là việc chúng phải dâng Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc và cả chục ngàn cây số vuông ở miến Bắc Việt Nam, hàng trăm ngàn cây sô vuông lãnh hải trong đó cò 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Cộng.
Không
những thế, nếu trước kia, chúng đuổi đi được vài trăm ngàn Tầu quốc gia, thì nay, chúng lại mở cửa cho Tầu Cộng Sản tự do vào Việt Nam cả triệu tên, khiến cho có thể đưa Việt Nam tới nguy cơ mất nước. Vì thế, nhiều người ưu tư tới đất nước đã tự hỏi: Nước Việt Nam còn hay đã mất ? Nếu còn thì liệu có giữ được không?
Có
người nói rằng nước đã mất rồi, và đã mất từ lâu. Ông giáo sư Trần đình Ngọc còn nói rõ ràng rằng Hồ Chí Minh đã bán nước từ ngày 3/2/1930 (1).
Thực ra thì nước Pháp đã chiếm Việt Nam làm thuộc địa từ lâu, từ năm 1884, nước Việt Nam đâu còn nữa mà để cho Hồ Chí Minh bán? Vả lại Hồ Chí Minh lúc bấy giờ còn đang lang thang, cầu bơ, cầu bất, du thủ, du thực, đâu đã có danh phận gì ngoài chức Chủ Tịch đảng Cướp Cộng Sản Đông Dương với vài trăm đảng viên, mà đòi bán nước cái nỗi gì.
Hơn nữa, tuy ngày nay Việt Nam đã mất thác Bản Giốc, Ải Nam Quan và cả chục ngàn cây số vuông ở biên giới Việt Hoa và cả trăm ngàn cây số vuông hải phận ở biển Đông, nhưng đứng trên phương diện luật pháp và quốc tế thì Việt Nam vẫn còn. Bởi vì tên Việt Nam vẫn còn trên bản đồ thế giới. Nước Việt Nam vẫn được các quốc gia trên thế giới công nhận và Việt Nam vẫn là một thành viên của Liên Hiệp Quốc.
Nhưng liệu Việt Nam sẽ còn tồn tại đến bao giờ? Điều này thật khó nói trước, có điều chắc chắn rằng Việt Cộng còn, Việt Nam sẽ mất, hay nói cho rõ hơn là: Chế độ Cộng Sản Việt Nam còn tồn tại thì nước Việt Nam sẽ mất về tay Trung Cộng vì những lý do sau:
1/
Chính quyền Việt Nam thì hèn với giặc, ác với dân và coi dân như kẻ thù.
Thực vậy, Việt Nam từ xưa tới nay, chưa có một chính quyền nào lại hèn nhát và khiếp nhược như ngụy
quyền cộng sản Việt Nam hiện nay.
Ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam coi Trung Cộng như Mẫu Quốc. Đi đâu, ngụy quyền Việt Nam cũng phải xin phép quan thày Trung Cộng. Làm gì, ngụy quyền Việt Nam cũng phải báo cáo quan thày Trung Công. Dân Trung Cộng tự do ra vào Việt Nam như đi chợ, không cần chiếu khán. Chúng tự do hành nghề, không cần giấy phép và chọn gái Việt Nam làm vợ như đi chợ mua mấy con chó, con mèo! Dân Trung Cộng tự do lập những khu người Hoa ở khắp mọi nơi. Tại những nơi này, họ tự trị và người Việt bất khả xâm phạm giống như mấy tòa Đại Sứ, Lãnh Sự của ngọai quốc, ngay cả công an Việt Cộng cũng không có quyền xâm phạm những khu vực này.
Ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam để mặc cho Trung Cộng ngang nhiên lấn chiếm đất đai, lộng hành trong hải phận mà không dám đương đầu hay phản đối, dù chỉ bằng đường lối ngọai giao. Ngư dân Việt Nam đánh cá trong vùng hải phận Việt Nam cũng bị Trung Cộng ngang nhiên bắt giữ cả người lẫn ghe thuyền, cá thì tịch thu, người thì bắt nộp phạt mới chịu tha.
Ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam không dám để cho sinh viên, học sinh biểu tình đả đảo Trung Cộng xâm chiếm Hòang Sa, Trường Sa và bắt giam những người biểu tình. Bia tưởng niệm những bộ đội Việt Cộng hy sinh trong cuộc chiến với Trung Cộng vào năm 1979 cũng phải đục bỏ. Các sách giáo khoa từ tiểu học đến đại học, không một dòng chữ nào nói tới Hòang Sa và Trường Sa. Bộ luật nào của Việt Nam cũng phải in cả 2 thứ tiếng Trung Cộng và Việt Nam.
Trái lại đối với dân thì chúng thật độc ác, dã man và tàn bạo vô chừng.
Quan chức chính quyền thì thi đua tham nhũng, ăn hối lộ. Tên nào cũng thi đua vơ vét của dân để có tiền ăn chơi hoặc cho con em chốn tránh ra ngọai quốc dưới hình thức du học, nhất là Hoa Kỳ, để tẩu tán tiền bạc.
Công an thì coi dân như kẻ thù, hơi một chút là đánh đập, bắt giam, bỏ tù. Đi xe máy mà không đội mũ an toàn cũng có thể bị đánh chết như trường hợp anh Nguyễn Văn Khương ở Bắc Giang bị thiếu úy công an Nguyễn Thế Nghiệp đánh bể đầu chết vì không đội mũ bảo hiểm vào ngày 23 tháng 7, 2010. Ông Trịnh Xuân Tùng ở Hà Nội cũng vậy, bị trung tá công an Nguyễn Văn Ninh đánh gẫy cổ chết vào tháng 2/2011 vì lỗi tương tự và nhiều trường hợp tương tự khác. Là con của một tù nhân lương tâm hay người bất đồng chính kiến cũng có thể bị công an cho côn đồ chém trọng thương như trường hợp của anh Phan Nguyễn Trọng Tú con của nhà bất đồng chính kiến Phan Ngọc Tuấn ở Phan Rang vào ngày 18/9/2012. Chính vì vậy mà có người gọi chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là một Chế Độ Côn Đồ.
Một nhà văn trong nước, ông Hùynh Ngọc Tuấn, trong bài “Không Giống Ai”, đã viết: “Lực lượng “công an nhân dân” thì coi dân như cỏ rác, buồn buồn thì đánh chết một vài người dân cho vui, mục đích là để thị uy. Nếu dư luận trong nước và quốc tế có phản ứng mạnh quá thì cũng xử cho lấy lệ để bịt miệng công luận rồi đâu lại vào đó. Hãy nhìn những cái chết thê thảm của một số nạn nhân trong mấy năm gần đây thì rõ”.
2/ Tinh
thần yêu nước của người dân VN không còn, tự ái dân tộc cũng mất.
Dân
số Thủ Đô Hà Nội bây giờ ít ra cũng phải trên 5 triệu người và dân số thành phố Saigon ít ra cũng phải gần 8 triệu. Vậy mà số người tham dự của mỗi cuộc biểu tình để biểu lộ lòng yêu nước và chống Trung Cộng xâm lược, kể cả một số công an chìm, nổi và những người qua đường vì hiếu kỳ đứng coi, cũng chưa tới 500 người. Nếu không kể những người già cả và trẻ em, tính theo tỷ lệ thì con số người thực sự đi biểu tình cũng không tới 1/10,000. Vậy thì còn 9999 phần 10,000 kia đâu ?
Đành
rằng ngụy quyền cộng sản Việt Nam là một chính quyền hèn với giặc, ác với dân, nên người dân rất sợ. Nhưng tại sao chinh quyền bảo hộ của thực dân Pháp trước kia, cũng ác ôn, cũng tàn bạo, nhưng vẫn có những ông vua như Hàm Nghi, Duy Tân, Thành Thái ra mặt chống đối, vẫn có nhũng cuộc nổi dậy chống Pháp như Nguyễn Trung Trực, Đinh Công Tráng, Phan Đình Phùng, Đề Thám, Nguyễn Thái Học v.v.
Một người dân trong nước đã tự hỏi:
“Chính quyền hiện hành có còn là chính quyền của
dân tộc Việt Nam hay không ? Tự hỏi để rồi ngầm trả lời: Không, không,
không.Chính quyền này không phải là của dân tộc Việt Nam, mà là chính quyền của
đảng cộng sản Việt Nam! Tôi và bao bậc cha mẹ khác lẽ nào đưa con mình đi cầm
súng để bảo vệ đảng nô lệ như thế này ? Tôi đã rớt nước mắt. Tệ hại quá, tôi phải “nướng” con tôi cho
lũ cầm quyền phản dân tộc này? Tôi sẽ phải làm thế nào ?
Thực ra thì chính Cộng Sản Việt Nam không phải là chính quyền của người dân từ lâu, ngay từ khi mà ông Hồ Chí Minh cướp được chính quyền từ tay chính phủ Trần Trong Kim. Nhưng trong thời kỳ chiến tranh từ 1945 tới 1975, lòng yêu nước của dân tộc Việt Nam vẫn còn và vẫn hăng say và nồng nhiệt. Chính vì thế mà chúng vẫn bịp bợm và lợi dụng được để chiến thắng miền Nam với sự ủng hộ triệt để của Liên Sô và Trung Cộng .
Ngày nay, chúng không còn cần lòng yêu nước của người dân Việt Nam nữa. Chúng chỉ cần làm sao giữ được Đảng để hưởng thụ. Không những thế, chúng còn muốn tiêu diệt hẳn lòng yêu nước của người dân bằng chính sách hủ hóa (ăn chơi xả láng) để chúng dễ bề cai trị. Người dân đã được dậy ngay từ khi biết mới nói, từ lúc mới cắp sách đi học là: “Yêu
nước là yêu Đảng, yêu chủ nghĩa xã hội”. Vì thế chúng ta không lấy làm lạ tại sao những cuộc biểu tình quan trọng như vậy lại chỉ có vài trăm người trong khi những chốn ăn chơi trụy lạc nhỏ bé cũng có cả ngàn người tham dự.
Không
những lòng yêu nước bị đui chột mà còn bị chính quyền cấm đóan. Cũng trong bài “Không Giống Ai”, nhà văn Hùyng Ngọc Tuấn viết: “Lòng
yêu nước có thể nói là di sản quý báu của người Việt Nam mà tổ tiên của chúng ta trao truyền từ đời này sang đời khác, chưa có một triều đại một chính quyền nào “kiểm duyệt” lòng yêu nước chứ đừng nói đến chuyện thủ tiêu, ngăn cấm hay độc quyền. Vậy mà ngày hôm nay trước hành động hiếu chiến và ngang ngược của bọn bành trướng Bắc Kinh, người dân Hà Nội, Sài Gòn đã tự nguyện xuống đường để cho thế giới biết là nhân dân Việt Nam không hèn yếu không vô trách nhiệm với quốc gia, vậy mà đã bị chính nhà cầm quyền “của dân, do dân, vì dân” đàn áp, bắt bớ, vu khống và chụp mũ . Điều này chắc làm cả thế giới kinh ngạc và khó hiểu là Việt Nam đang được điều hành bởi một chính quyền đại diện cho ai ?”
Không
những lòng yêu nước của người dân Việt Nam bây giờ không còn mà ngay cả lòng tự ái dân tộc cũng mất. Trước kia (1975) gia đình Việt Nam nào, có con gái lấy chồng ngọai quốc đều lấy làm xấu hổ (mắc cở) với họ hàng, làng xóm. Nay thì trái lại, gia đình Việt Nam nào có con gái lấy được chồng ngọai quốc, không những không xấu hổ mà còn lấy làm hãnh diện, không những hãnh diện với họ hàng mà cả với làng xóm. Họ hàng, làng xóm cũng không coi đó là đều xấu mà còn coi đó như một tấm gương sáng để cho con cháu noi gương mà bắt chước. Đành rằng ngày nay thế giới mở rộng, việc lấy người ngoại quốc là chuyện bình thường, nhưng coi đó là một tấm gương sáng để con cháu noi theo thì thật là hết chỗ nói.
Sau
mấy chục năm sống dưới chế độ Cộng Sản, người dân Việt Nam bây giờ chỉ biết Tiền, Tiền và Tiền. Vợ chồng, cha con, mẹ con, anh em có thể giết nhau vì Tiền. Bạn bè có thể giết nhau vì Tiền. Thày trò có thể giết nhau vì tiền. Chủ tớ có thể giết nhau vì Tiền. Học sinh, sinh viên cũng có thể vì tiền mà đi bán dâm hay làm đĩ đực. Hoa hậu hay người mẫu cũng có thể bán dâm vì tiền như trường hợp hoa khôi Thiên Kim từng môi giới cho Hoa Hậu Mỹ Xuân đi bán dâm với một “đại gia” tại khách sạn ở thành phố Vũng Tàu với giá 2,500 USD. Thiên Kim lấy 1,000 USD, còn Mỹ Xuân hưởng 1,500 USD. Vợ cũng có thể vì tiền mà ngọai tình hay bán dâm.
Thùy
Linh, một người dân ở Hà Nội viết: “Mình bỗng thương Mỹ Xuân, Hồng Hà, Thiên Kim và các cô gái bị chà đạp thêm nhiều lần sau các chuyên án điều tra, bóc dỡ đường dây mại dâm này. Chính xã hội là nguyên nhân gây nên cơn “thèm
tiền” đến điên loạn. Nếu xếp thang bậc cho cơn thèm khát tiền thì quan chức đứng số 1. Họ bất chấp tất cả để lao vào kiếm tiền, các nhiệm kỳ chưa đủ còn bố trí cả vợ, con cùng tham gia. Hầu như không có quan chức nghèo, chỉ chưa là tất cả các quan chức đều có thể gọi là tỷ phú đôla mà thôi.”…
“Càng
xa hoa càng trở thành tấm gương để tạo nên một lối sống cho lớp trẻ “noi theo”.
Đắm chìm trong cuộc sống tất cả điên đảo vì tiền
mà bảo tuổi trẻ nên có thái độ điềm tĩnh với tiền, vật chất thì khác gì rao giảng đạo đức suông ? Rất ít người thoát khỏi tấm lưới bủa vây của tiền bạc.
Và để có được cuộc sống cho bằng người ta, tất nhiên cần tiền. Không thể kiếm tiền bằng các dự án, chính sách như quan chức, đại gia thì đương nhiên phải bán những gì mình có.”
Người nghèo thì sẵn sàng làm bất cứ nghề gì, miễn sao kiếm được tiền để sống, kể cả nghề buôn lậu, ma cô, đĩ điếm đã đành, mà ngay kẻ đã có tiền cũng có thể làm những nghề này để chóng giầu hoặc giầu hơn để hưởng thụ được nhiều hơn, đưa tới gần như cả nước sa đọa. Nhà tan không cần biết, nước mất không cần hay. Đó là thái độ của người dân Việt Nam bây giờ.
3/ Dân
tộc chia
rẽ trầm trọng.
Dân Việt Nam không phải là một dân tộc
thuần chủng. Miền Bắc thì có một số lai Tầu, tương lai sẽ có nhiều hơn. Miền
Trung thì lai Chiêm. Miền Nam thì lai Miên. Tôn giáo thì có Phật Giáo, Công
Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo v.v…Sau 1975, dân Việt Nam cũng chia làm 2
hạng: hạng người đã sống dưới chế độ Cộng Sản và hạng người đã sống dưới chế độ
Việt Nam Cộng Hòa.
Dù một vài chục năn nữa, số người sống dưới chế độ Việt Nam
Cộng Hòa có chết hết thì cũng vẫn còn hai hạng: hạng là đảng viên cộng sản và
hạng không phải là đảng viên cộng sản. Vì thế thật khó mà có sự đòan kết. Đành
rằng khi tổ quốc lâm nguy, chúng ta có thể gạt bỏ tất cả những dị biệt để đòan
kết chống giặc. Nhưng đó là trường hợp chính quyền là chính quyền của dân, biết
lo cho dân và biết bảo vệ dân. Chính quyền cộng sản Việt Nam không phải là
chính quyền của dân mà là chính quyền của đảng cộng sản nên chỉ biết lo cho
đảng, bảo vệ đảng. Còn dân chúng thì Việt Cộng coi như kẻ thù.
Vì thế, một người dân trong nước đã nói: “Cầm súng bảo vệ đất nước thì tôi không
sợ. Còn cầm súng, hy sinh con cái
chúng tôi cho quyền lợi riêng của đảng cộng sản Việt Nam thì khác nào sự ngu
xuẩn, hơn nữa, đó là sự nhục nhã
! Còn nếu không đưa con đi nghĩa vụ,
tôi sẽ bảo nó trốn cách nào ? Giá như gia đình tôi có tiền của như đám cán bộ
nắm quyền, tôi sẽ “chạy” được cho con ra nước ngoài du học. Hàng triệu gia đình
như gia đình tôi phải chạy ăn từng bữa thì làm gì có khả năng cao sang đó?
Chúng tôi sẽ đưa con cái chúng tôi trốn đi đâu ? Tôi đang phải trốn chạy, ngay
trên chính quê hương Việt Nam của mình sao ?
Tóm lại, với ba lý do trên, nếu Việt Cộng
còn, hay nói cho rõ hơn, nếu chế độ
cộng sản Việt Nam còn tồn tại, nước Việt Nam chắc chắn sẽ mất dù chiến
tranh có xẩy ra với Trung Cộng hay không.
Đọc lịch sử Việt Nam, chúng ta thấy Việt
Nam đã ba lần mất nước. Nhưng cả ba lần chúng ta đều lấy lại được vì tinh thần
yêu nước của dân ta thời ấy vẫn còn, tự ái dân tộc của dân ta thời ấy rất cao.
Hơn nữa tất cả ba lần mất nước đó đều do ngọai xâm xâm chiếm và chính quyền do
chính người ngọai quốc đứng đầu cai trị. Còn lần này, nếu chuyện mất nước xẩy
ra thì thật là khó lòng lấy lại được vì nước mất là do chính bọn Việt Cộng dâng
cho Tầu. Chính quyền cai trị cũng vẫn chính là bọn Việt Cộng bán nước làm tay
sai cho Tầu nắm giữ thì thật là khó có thể lấy lại được nếu chúng không tự tan
dã hay tự tiêu diệt lẫn nhau ?
Chú thích
(1). Có lẽ ông Bút Xuân đã căn cứ vào các cam kết “giao nước Việt Nam cho Trung
Quốc”, đã được “ký” bằng “lời hứa danh dự ” của ông Hồ Chí Minh với 2 Đại Tướng
Tàu là Trần Canh và Vị Quốc Thanh, thay mặt cho Mao Trạch Đông vào năm 1926.
Bốn năm sau, năm 1930, thành lập Đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Hồ khẳng định một
lần nữa với Tổng Lý Chu Ân Lai:“Việt Nam và Trung Quốc tuy hai mà một: một dân
tộc, một nền văn hóa, một phong tục, một tổ quốc”.
Lê Duy San
On Thursday, January 28, 2016 6:53 AM, Quyet Nong < wrote:
Còn cộng sản - Việt
Nam còn tai họa
Người Đưa Tin
(Danlambao) - Đại hội 12 của cộng sản chưa kết thúc nhưng kết cục thì
đã rõ. Nguyễn Phú Trọng đã loại được Nguyễn Tấn Dũng và tiếp tục ngồi ghế TBT.
Không loại trừ tình huống Trọng có thể sẽ chặt luôn vây cánh phe thân NTD. Thực
tế cho thấy Trọng thắng Dũng hay ngược lại thì VN vẫn chìm ngập trong đói nghèo
và lạc hậu. Đơn giản là VN không bao giờ có thể phát triển trên nền tảng của
CNCS, thứ chủ thuyết thế giới văn minh đã lên án tội ác chống loài người. Cũng
như chính bản thân NPT cũng thừa nhận đến hết thế kỷ này VN không biết có XHCN
hoàn thiện hay chưa.
Những ai kỳ vọng Nguyễn Tấn Dũng là người miền Nam sẽ phóng
khoáng hơn đã thất vọng khi thấy NTD bị gạt bỏ. Người ủng hộ NPT thì hồ hỡi
phấn khởi xem như phe ta thắng lớn. Thực tế cho thấy đây không phải là lần đầu
cộng sản đấu đá để tranh giành quyền lực. Ngay cả Hồ chí Minh cũng bị đàn em cô
lập lúc cuối đời. Vì thế, kể từ khi cộng sản cướp chính phủ Trần Trọng Kim, tên
cộng sản nào thắng thì đồng bào VN vẫn đại bại. Hy vọng vào bất kỳ tên cộng sản
nào, dù cấp thấp hay cao đều là hành động tự an ủi mình chưa tìm ra phương cách
để giải tán đảng cộng sản.
Nguyễn Tấn Dũng lật
ngược thế cờ thắng Nguyễn Phú Trọng thì sao?
Không ít người cho rằng NTD "thân Mỹ" sẽ có ít nhiều
thay đổi cho tiến trình dân chủ hóa đất nước. Người viết cho rằng điều đó không
thực tế. Xin đừng quên thủ tướng NTD là người đã ra lệnh cấm báo chí tư nhân
cũng như dùng quyền lực đe dọa các tổ chức XHDS và đòi "xử" Dân Làm
Báo. Trong hai nhiệm kỳ của NTD, chẳng những không mang lại ích lợi gì cho đất
nước, thậm chí còn tiếp tay với Nông Đức Mạnh ký bán Tây nguyên cho Trung cộng
thông qua dự án khai thác bauxite Tây Nguyên. Chưa nói tới thư tố cáo của ông
Lê Anh Hùng khẳng định Nguyễn Tấn Dũng hiếp dâm và giết gái vị thành niên nhằm
bịt đầu mối, cũng như thư tố cáo NTD tham nhũng nhất Châu Á của một đảng viên
tên Phan Văn Trung. Tội ác của NTD qua 10 năm làm thủ tướng rất đúng với bản
chất của một đảng viên cộng sản vào rừng theo du kích đánh phá miền Nam từ năm
12 tuổi.
Cũng đừng quên "lời tuyên thệ" của Nguyễn Tấn Dũng khi
mới nhậm chức thủ tướng cộng sản "Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham
nhũng. Nếu tôi không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức ngay". Kết quả
sau cùng là tham nhũng đã thành quốc nạn. Và, khi Nguyễn Tấn Dũng bị chất vấn
trước quốc hội. Hắn đã chống chế rằng tôi không xin làm thủ tướng mà do đảng
chỉ đạo nên tôi phải thi hành. Lời nói của Nguyễn Tấn Dũng cho thấy NTD không
có lập trường chính trị và trình độ thấp kém không xứng với cương vị một thủ
tướng.
Nguyễn Phú Trọng thắng
thì VN sẽ thế nào?
Nguyễn Phú Trọng là tên cộng sản ít mang điều tiếng tham nhũng
như Nguyễn Tấn Dũng, nhưng NPT có thật sự là người tốt không? Xin thưa, NPT là
tên ít học và không hiểu biết thế nào là dân chủ. Với cái bằng tiến $ĩ xây đựng
đảng mang về từ Mút-Cu của Nga, NPT không giúp ích gì cho đất nước mà chỉ mang
lại tai họa bởi thứ chủ thuyết loài người đã vất đi từ thập niên 1990. Tương tự
như quan niệm của HCM "Ai có thể sai chứ Lênin và Stalin không thể sai
được + Tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài chủ nghĩa Mác - Lênin". Chính sự
cuồng xuẩn của HCM và sau đó là Nguyễn Phú Trọng là nguyên nhân VN chưa thoát
khỏi gọng kềm của trung cộng.
Xin được nhắc lại, hành động độc tài của Nguyễn Phú Trọng không
hề thua kém Nguyễn Tấn Dũng trong việc bị thế giới văn minh chỉ trích là kẻ thù
của Internet (tài liệu đã dẫn). Gần đây là thư kiến nghị của ông Nguyễn Khắc
Mai đòi bắt giam Nguyễn Phú Trọng vì 14 tội phản quốc cần làm rõ.
Một chế độ tập trung thành phần ít học, không biết nhiều hoặc cố
tình không biết thế nào là dân chủ nhưng rất giỏi thủ đoạn đấu đá để tranh
giành quyền lực đó chính là nguyên nhân của mọi nguyên nhân đẩy cả nước sập hầm
tai vạ đói nghèo và lạc hậu. Khi người dân miền bắc gọi Nguyễn Phú trọng là
Trọng lú là có cơ sở và chính đáng để chỉ sự ngu ác của Nguyễn Phú Trọng.
- Trần Đại Quang nắm
chức chủ tịch nước cộng sản, đồng nghĩa VN chính thức là một chế độ công an
trị.
Về lý lịch của Trần Đại Quang cũng mờ ám không kém ngày sinh
tháng đẻ của HCM. Việc khai man lý lịch của Trần Đại Quang do chính "cộng
sản nòi" tố cáo nhưng không được điều tra thấu đáo, đó cũng là tai họa
tiềm ẩn khi thành phần bất hảo chui sâu leo cao đến chức chủ tịch nước. Có thể
làn sóng dân chủ sẽ bị đàn áp khốc liệt hơn khi Trần Đại Quang chỉ là bộ trưởng
côn an. Và thế giới văn minh có thể sẽ "ăn quả lừa" nhiều hơn vì Trần
Đại Quang lưu manh chính trị không thua kém người tiền nhiệm Trương Tấn Sang.
Nếu không nói Trần Đại Quang lưu manh chính trị hơn cả Nguyễn Tấn Dũng. Bởi lừa
thày phản bạn thuộc bản chất của người theo cộng sản, đứng đầu là Hồ chí Minh.
Đối với cộng sản việc giết dân lành và giết cả ân nhân đối với cộng sản là
chuyện thường tình.
- Nguyễn Xuân Phúc,
đối thủ "cộm cán" của Nguyễn Tấn Dũng.
Ai cũng biết trang Chân Dung Quyền lực chỉ trích gần như toàn bộ
lãnh đạo cộng sản chỉ trừ Nguyễn Tấn Dũng. Gây nhiều điều tiếng Chân Dung quyền
lực là do đàn em Nguyễn Tấn Dũng bày ra nhằm triệt tiêu đối thủ chính trị chư
không nhằm mục đẩy thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước. Nói cách khác,
Nguyễn Xuân Phúc cũng là tên lưu manh chính trị Như Trọng - Sang - Hùng - Dũng
mà thôi.
Đối với Nguyễn Thị Kim
Ngân với vai trò chủ tịch QH thì sao?
Không phải kỳ thị phụ nữ "đái không qua ngọn cỏ" nhưng
thực tế cho thấy từ Nguyễn Thị Bình cho đến nay chẳng có phụ nữ nào theo cộng
sản mà làm gì có ích cho đất nước. Rặt lũ ăn hại đái nát. Cứ nhìn bà bộ trưởng
y tế Nguyễn Thị Kim Tiến và Tòng Thị Phóng sẽ thấy rõ điều đó. Xa hơn nữa như
Bác sĩ Dương Quỳnh Hoa. Chờ đợi VN có bà "Aung San Suu Kyi" chỉ là
chuyện hoang tưởng nếu họ là đảng viên cộng sản. Không bao giờ có một nhà nước
tốt trên chủ thuyết loài người đã lên án đó là tội ác chống loài người.
Kết luận.
Xin đừng kỳ vọng vào bất cứ tên cộng sản nào, dù cấp thấp hoặc
cấp cao. Chưa có ai chứng minh ngược lại được lời nói của Cố TT VNCH Nguyễn Văn
Thiệu "Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì cộng sản
làm". Cũng như chưa có dẫn chứng ngược lại phương trình của ông Hà Sĩ Phu
rằng đã là cộng sản dù giống đực hay cái, chẳng có y & thị nào là lương
thiện cả. Vì thế người viết xin được giữ vững lập trướng Diệt cộng sản hoặc bị
cộng sản diệt trên mặt trận truyền thông. Không loại trừ các tình huống khác.
Vì mỗi một nỗi sợ hãi là một viên gạch xây làu đài cho cộng sản mà nền móng của
nó là nỗi thống khổ của toàn dân tộc.
28.01.2016
Người Đưa Tin
danlambaovn.blogspot.com
___________________________________
Tài liệu tham khảo:
- Công bố danh sách Ban Chấp hành Trung ương khóa XII.
- Một cách lý giải về chuyện Hồ Chí Minh mất quyền lực trong
những năm cuối đời.
- Những lừa đảo
lịch sử của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam. Tác giả Cao-Đắc Tuấn. http://danlambaovn.blogspot.de/2014/10/nhung-lua-ao-lich-su-cua-ho-chi-minh-va.html
- Ngày 29/11 thủ tướng Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng, ký chỉ thị
37CP với nội dung cấm tư nhân hóa báo chí.
- Ngày 12/09/2012, Thủ tướng đòi 'xử' Dân Làm Báo.
- WikiLeaks: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng được trả 150 triệu đô la,
(nguyên) Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh được 300 triệu đô la về khai thác bô-xít
nhôm ở Tây Nguyên. Dân Làm báo.
- Thư Tố Cáo Nguyễn Tấn Dũng Tham Nhũng, Giàu Nhất Châu Á.
- Thư tố cáo Nguyễn Tấn Dũng hiếp dâm gái vị thành niên, sau đó
giết để bịt đầu mối. Tác giả Lê Anh Hùng hiện sống ngay trong nước.
- Nguyễn Phú Trọng bị báo Đức xếp cùng với Kim Jong-un trong
danh sách 5 tên kẻ thù nguy hiểm nhất của Internet.
- Thư ông Nguyễn Khắc Mai kiến nghị bắt giam Nguyễn Phú Trọng.
- Những sự thật cần phải biết (phần 29) - Trần Đại Quang - Khai
man để đàn áp. Tác giả Đặng Chí Hùng.
- HCM Bán Đứng Phan Bội Châu Cho Thực Dân Pháp Trên Đất Trung
Hoa Năm 1925. Tác giả Mường Giang.
- Phó Thủ tướng “chống tham nhũng” Nguyễn Xuân Phúc và hai căn
biệt thự tại Mỹ.
- Một bài học: BS Dương QUỳnh Hoa. Tiếc Cho Một Người Lầm Lỡ Vừa
Nằm Xuống.
- Nghị quyết 1481 lên án chủ nghĩa Cộng sản theo quan điểm của
các Dân biểu Châu Âu.
- Góp phần “giải mã” một thế hệ dấn thân. Tác giả Hà Sĩ Phu.
--
Hân hoan chào đón và cảm ơn những đóng góp đứng đắn, hữu ích, và thiết thực của bạn. DĐKT dành cho tất cã mọi người để đóng góp những đề tài liên quan đến kinh tế cũng như tôn giáo, chính trị, y tế-sức khỏe, đời sống gia đình-xã hội,giáo dục,giao thông, tình yêu,v.v..NGOẠI TRỪ KHIÊU DÂM. Không được đã kích, bài bác, và mạ lỵ cá nhân, hội đoàn, và tôn giáo. Tôn trọng ý kiến của thành viên <nếu không thích vui lòng XÓA > đễ diễn đàn tiến triễn tốt đẹp. Người đăng hay chuyển tin hoàn chịu trách nhiệm về nội dung tin tức.
Moderator: BDH9qt@gmail.com;
For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.
Hân hoan chào đón và cảm ơn những đóng góp đứng đắn, hữu ích, và thiết thực của bạn. DĐKT dành cho tất cã mọi người để đóng góp những đề tài liên quan đến kinh tế cũng như tôn giáo, chính trị, y tế-sức khỏe, đời sống gia đình-xã hội,giáo dục,giao thông, tình yêu,v.v..NGOẠI TRỪ KHIÊU DÂM. Không được đã kích, bài bác, và mạ lỵ cá nhân, hội đoàn, và tôn giáo. Tôn trọng ý kiến của thành viên <nếu không thích vui lòng XÓA > đễ diễn đàn tiến triễn tốt đẹp. Người đăng hay chuyển tin hoàn chịu trách nhiệm về nội dung tin tức.
Moderator: BDH9qt@gmail.com;
For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment