Kính chuyển quývị baì viết giá trị đọc và phổ biến,
ht
----- Forwarded Message -----
From: "Thanh Le quangthanhle wrote [XOM_NHA_LA_YAMAHA]" <
To: XOM_NHA_LA_YAMAHA
Sent: Monday, February 8, 2016 7:03 AM
Subject: [XOM_NHA_LA_YAMAHA] THẬT SỰ và SỰ THẬT
From: "Thanh Le quangthanhle wrote [XOM_NHA_LA_YAMAHA]" <
To: XOM_NHA_LA_YAMAHA
Sent: Monday, February 8, 2016 7:03 AM
Subject: [XOM_NHA_LA_YAMAHA] THẬT SỰ và SỰ THẬT
T H Ậ
T S Ự
và S Ự T
H Ậ T
Trần Trung Chính
Thật sự và sự thật là 2 loại tự hoàn toàn khác nhau về mặt văn
phạm : thật sự là trạng từ chỉ thể cách (adverb) và sự thật là danh từ (noun).
Chức năng của trạng từ là bổ nghĩa cho động từ trong khi chức năng của danh từ
có thể làm chủ từ (subject) hoặc túc từ (object).
Trong môn Sử Học (History) những diễn biến thật sự xảy ra trong
biến cố lịch sử thường được xếp vào loại “những nguyên nhân gần” và sự thật đưa
tới những diễn biến trong biến cố lịch sử đó thường có từ trước (quá khứ)
thường được xếp vào loại “những nguyên nhân sâu xa”.
Có một số tác giả viết về những
đề tài chính trị, thường gọi những diễn biến thật sự xảy ra trong các biến cố
lịch sử bằng một danh xưng thời thượng là KỊCH BẢN , riêng cá nhân người viết
vẫn chọn sử dụng cặp từ ngữ THẬT SỰ vì cặp từ ngữ này vừa đối nghịch với cặp từ
ngữ SỰ THẬT về mặt chính tả , vừa diễn tả thực chất vừa hàm ý bao gồm cả
huyền thoại đi kèm.
Tuy nhiên có một số trường hợp lịch sử, những gì thật sự
xảy ra trong một số biến cố lịch sử thì người đời không thể hay rất khó
tìm ra được sự thật.
Thí dụ thứ nhất : mọi người dân Hoa Kỳ cũng
như trên toàn thế giới thấy rõ Tổng Thống John F. Kennedy bị bắn trên đường phố
Dallas – Texas vào ngày 20 tháng 11 năm 1963. Nghi can Lee Oswald đứng từ lầu 5th
nhắm bắn Tổng Thống Kennedy, nhưng Lee Oswald bị bắt vì gây rối với Cảnh Sát
chứ không phải bị bắt vì tội nhắm bắn Tổng Thống. 02 ngày sau, một người chủ
tiệm tên Jack Ruby bắn hạ Lee Oswald (khi đó Lee Oswald đang được di chuyển từ
trại tạm giam đến Trung Tâm Thẩm Vấn). Jack Ruby trả lời với Cảnh Sát là ông ta
bắn Lee Oswald vì thấy bà Jacqueline Kennedy
góa bụa, tội nghiệp !!!
Bác sĩ luật y chứng nhận rằng sọ của Tổng Thống Kennedy có 2 vết
đạn , trong đó có một vết đạn từ phía sau xuyên ra phía trước và đạn đạo nằm ngang,
chứng tỏ rằng sự nổ súng của Lee Oswald từ lầu 5th chỉ làm nghi binh và Lee
không bắn trúng Tổng Thống Kennedy viên đạn nào cả. Bởi lẽ, nếu Lee Oswald bắn
trúng Tổng Thống Kennedy thì đạn đạo phải xéo từ trên xuống dưới và hướng đạn đạo
đi từ phía trước ra phía sau.
Tôi tin chắc rằng xạ thủ bắn thẳng từ mặt đất đã bị thủ tiêu nên Ủy Ban Warren
không thể tìm ra thủ phạm đích thực (Khoảng vài tháng sau Jack Ruby được trại
giam loan báo là qua đời vì bị ung thư). 43 năm sau cái chết của Tổng Thống Kennedy, vẫn không ai biết
được lý do Tổng Thống Kennedy bị ám sát, hung thủ thật sự là những ai ? diễn
biến sự việc nổ súng thật sự như thế nào ? cá nhân nào hay tổ chức nào thật sự
là tác giả và đạo diễn sự kiện lịch sử trọng đại của thế kỷ 20 tại siêu cường
số 1 của thế giới ?
Như vậy với khả năng điều tra chuyên nghiệp,
đã từng đạt được nhiều thành tích qua các giải thưởng đã nhận lãnh trong những
năm gần đây, tại sao đài truyền hình PBS không “mở lại hồ sơ về cái chết của
Tổng Thống Kennedy” mà lại mưu toan “ mở lại hồ sơ của những cái chết của
5 nhà báo gốc Việt từ hơn 30 năm trước “ . Tổng Thống Kennedy quan trọng hay 5
nhà báo gốc Việt quan trọng ?
Nếu PBS quay phim mở lại hồ sơ về cái chết của Tổng Thống
Kennedy, tôi tin rằng tất cả người Hoa Kỳ sẽ mở TV lên mà xem ( tôi phỏng đoán
phải có ít nhất 30 triệu TV mở ra xem), trong khi mở lại hồ sơ Terror in Little
Saigon, may lắm số TV mở lên xem chỉ có suýt soát 100,000 máy là cùng ! Còn lý do mà PBS viện dẫn
là “ đòi lại Công Lý cho 5 nạn nhân bị ám sát” nghe khôi hài làm
sao, thế ra anh em và con cháu của Tổng Thống Kennedy không cần Công Lý hay sao
?
Một số cá nhân người Việt tự nhận mình là “Đại Diện” cho Cộng Đồng
người Việt tỵ nạn Cộng Sản lên tiếng yêu cầu FBI “ mở lại hồ sơ của 5 nạn nhân”…Chắc
mấy ông bà “ Đại Diện “ này nghĩ rằng nhân viên FBI rảnh rỗi không có chuyện gì
làm ”nên sợ phí phạm “tiền đã đóng thuế” của nhân dân Hoa Kỳ , cũng có thể là
họ “giả vờ” không biết rằng cơ quan FBI đâu có rảnh : họ còn đang phải theo
dõi những tên khủng bố Hồi Giáo IS đang giết người ở vùng Trung Đông cũng
như tìm đủ mọi cách xâm nhập vào Hoa Kỳ, cơ quan FBI còn phải đối phó với các
trùm drug dealer của quốc gia láng giềng là Mexico đã và đang đào khoét các
đường hầm để vận chuyển ma túy vào Hoa Kỳ , cơ quan FBI cũng còn đang bận rộn phải
đương đầu với các hackers gốc từ Trung Hoa Lục Địa liên tục xâm nhập vào
các data base của các cơ quan công quyền và của các công ty tư nhân để
trộm cắp các sáng chế của các kỹ thuật cao cấp…Đó là chưa kể cơ quan FBI làm gì
có ngân khoản để mở lại một hồ sơ đã đóng lại từ hơn 30 năm qua mà vụ việc
lại không dính dấp gì đến an ninh của quốc gia và của dân chúng Hoa Kỳ !
Thí dụ thứ hai : ngày 30 tháng 01 năm 1964 , Trung Tướng Nguyễn Khánh – đương
kim Tư Lệnh Quân Đoàn 2 và Vùng 2 Chiến Thuật, về Sài Gòn đảo chính Tướng Dương
Văn Minh. Tướng Nguyễn Khánh gọi đây là “Cuộc Chỉnh Lý” ( Tướng Khánh không gọi
là Cuộc Đảo Chánh của Đảo Chánh 1-11-1963 như mọi người thường nghĩ).
Mặc
dù là Tư Lệnh Quân Đoàn 2 nhưng không có bất kỳ đơn vị nào của Quân Đoàn 2 tham
dự , ngay cả Tướng Trần Thiện Khiêm sát cánh với Tướng Nguyễn Khánh thực hiện
Cuộc Chỉnh Lý này (lúc đó Tướng Trần Thiện Khiêm đang là Tư Lệnh
Quân Đoàn 3) cũng không sử dụng bất cứ đơn vị nào của Quân Đoàn 3.
Thật
sự dân chúng Sài Gòn chỉ thấy các quân nhân của Lữ Đoàn Nhẩy Dù
do Đại Tá Cao Văn Viện chỉ huy và điều động.
Theo nhận định của người viết, sự thật của Cuộc
Chỉnh Lý này là :
2.1 Hoa Kỳ muốn thay thế các tướng lãnh (già )Việt Nam do người
Pháp huấn luyện bằng những sĩ quan trẻ hơn do Hoa Kỳ huấn luyện.
2.2 Hoa Kỳ biết chắc rằng các tướng lãnh Việt Nam sẽ tranh dành
quyền lực tại thủ đô Sài Gòn mà lơ là công việc ngăn chận Cộng Quân Bắc
Việt đang ồ ạt kéo vào Nam qua ngả biên giới chung với Lào và Cambodia.
2.3 Khi còn Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Cố Vấn Ngô Đình Nhu nắm
giữ quyền lực, Hồ chí Minh và Bộ Chính Trị CSVN không dám đem đại quân vào Nam
để cướp chính quyền. Nay các tướng của VNCH tranh dành quyền lực không lo bảo vệ
biên cương nên Hồ chí Minh và Bộ Chính Trị đảng CSVN đem các đại đơn vị cấp sư
đoàn vào mở các trận đánh lớn như Đức Cơ , Đồng Xoài, Bình Giả , Toumorong , Ben
Het, Ba Gia, Thạch Trụ, A Sao , A Lưới, Khe Sanh,ngay cả vùng phi quân sự địa đầu
giới tuyến như Trung Lương, sông Bến Hải cũng bị uy hiếp nặng nề…
2.4 Khi tướng Nguyễn Khánh bị đẩy ra khỏi quyền lực lãnh đạo và
Thủ Tướng Phan Huy Quát ký văn thư chính thức mời quân đội Hoa Kỳ vào Việt Nam
giúp đỡ VNCH chống lại Cộng Quân Bắc Việt (văn thư đề ngày 8 tháng 3 năm 1965,
trong khi nội các Phan Huy Quát cầm quyền vào ngày 16 tháng 2 năm 1965) thì
quân dân VNCH mới an tâm trở lại.
Thí dụ thứ ba : cuối tháng giêng năm 1968, Việt Cộng mở cuộc Tổng
Tấn Công trên tất cả các tỉnh của VNCH. Ngoại trừ thành phố Huế bị Cộng quân
chiếm giữ khoảng 25 -26 ngày, không có bất cứ thành phố nào bị mất vào tay quân
Việt Cộng mặc dù quân Việt Cộng vi phạm hưu chiến và tấn công thình lình.
Tổng
kết thiệt hại : về phía Cộng Quân, số tử thương và bị bắt làm tù binh lên tới
khoảng 170,000 trong khi tất cả các cơ sở hoạt động bí mật bị lộ và bị quét
sạch ra khỏi địa bàn nông thôn. Báo chí thiên tả của Hoa Kỳ cho rằng quân đội
Hoa Kỳ và quân đội VNCH chiến thắng trên chiến trường nhưng thất bại trên chính
trường vì phong trào phản chiến lên cao và đòi hỏi Hoa Kỳ rút quân.
Một số còn
ngoa ngôn cho rằng Đại Tướng Westmoreland đã phóng đại chiến thắng và hệ thống
quân báo cũng như các giới chức an ninh của Hoa Kỳ vàVNCH không biết gì kế
hoạch Tổng Tấn Công của Việt Cộng.
Bây giờ (2016), các tài liệu mật phần lớn đã được giải mật
nên sự thật không phải như đã mô tả kể trên
3.1 Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu , Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ
và Chuẩn Tướng Nguyễn Ngọc Loan đã biết rất rõ kế hoạch này, nhưng Tổng Thống Thiệu
ra lệnh “xếp êm” . Ngay chính đêm 30 tháng giêng năm 1968, Tổng Thống Nguyễn
Văn Thiệu “lánh mặt” về Mỹ Tho ăn Tết bên nhà vợ.
3.2 Trong tuần lễ đầu của cuộc Tổng Tấn Công, tất cả những
cuộc chống trả đều là lực lượng của Cảnh Sát Quốc Gia do đích thân Chuẩn Tướng
Nguyễn Ngọc Loan chỉ huy và điều động. Mặc dù không có tài liệu nào cho thấy có
sự thỏa hiệp giữa Việt Cộng và Hoa Kỳ trong biến cố Tết Mậu Thân , nhưng tôi
tin chắc là có, bởi những sự kiện thực tế đã xảy ra : Cộng Quân không tấn công
bất cứ căn cứ quân sự nào hay các đơn vị chiến đấu nào của Hoa Kỳ.
3.3 Cuối năm 1967, tân đại sứ Hoa Kỳ tại Sài Gòn là ông Ellsworth
Bunker ( mà báo chí Sài Gòn gọi đùa ông là “ Ông Già Tủ Lạnh” ) đã được lệnh
tiếp xúc với “phía bên kia” để Hoa Kỳ họp bàn về một giải pháp “rút quân đội về
nước” . Giới chức phía Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam là bà Nguyễn Thị Bình, còn
người môi giới là Luật Sư Đinh Trịnh Chính – đương kim Tổng Trưởng Bộ
Thông Tin của chính phủ Nguyễn Cao Kỳ.
Rất ít người miền Nam biết chuyện
này vì nhà họ Đinh có 3 anh em trai, người anh lớn là Kỹ Sư Canh Nông Đinh
Phụng – đương kim Giám Đốc Nha Khuyến Nông của Bộ Canh Nông, người kế là ông
Đinh Khang , ở lại miền Bắc sau 1954 và cũng là người chồng của bà Nguyễn Thị
Bình. Khi di cư chỉ có kỹ sư Đinh Phụng và ông Định Trịnh Chính vào Nam. Tướng
Nguyễn Ngọc Loan biết rõ chuyện hòa đàm giữa Hoa Kỳ và Việt Cộng khiến VNCH sẽ
bị thua thiệt, nên ông không thích.
Tướng Nguyễn Ngọc Loan cũng biết rõ VC sẽ tấn công Tòa Đại Sứ Hoa
Kỳ tại Sài Gòn, nhưng chính ủy Võ Văn Kiệt loan báo với Đại Sứ Bunker từ trước nên
bên trong Tòa Đại Sứ không có ai quan trọng hiện diện bởi vậy ông ra lệnh
cho trung đội Cảnh Sát Dã Chiến gác bên ngoài Tòa Đại Sứ rút về đóng ở Ty
Cảnh Sát Quận Nhất ( mà trụ sở ngay cạnh Tòa Đại Sứ Mỹ - góc đường Trần Cao Vân
và đường Hồng Thập Tự). Sau Tết Mậu Thân, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu thay thế
nội các của Thủ Tướng Nguyễn Văn Lộc bằng nội các của Thủ Tướng Trần Văn Hương
và Luật Sư Đinh Trịnh Chính đươc đề cử giữ chức vụ Đại Sứ VNCH tại Thailand.
3.4 Tháng 5/1968 Tướng Loan bị VC bắn tại khu vực Trại Gà Thanh
Tâm – gần cầu Phan Thanh Giản, thực ra ông bị một Sniper người Mỹ ngồi trên
trực thăng nhắm bắn, nhưng viên phi công phải chao máy bay do hỏa lực VC từ dưới
bắn lên nên Tướng Loan chỉ bị thương ở đùi, nếu không có việc chao máy bay trực
thăng thì Tướng Loan đã bị bắn vỡ sọ. Người Mỹ triệt hạ ông và các sĩ quan cao
cấp trong ngành Cảnh Sát không phải vì chuyện ông rút trung đội CSDC
không bảo vệ Tòa Đại Sứ mà là Tướng Loan cầm đầu phe chủ chiến không chịu hòa
đàm với VC !
3.5 Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cũng chống việc hòa đàm với bất
cứ giá nào. Còn nhớ ông đã đọc một bài diễn văn dài trước lưỡng viện VNCH,
trong đó có câu “…chúng ta thà rằng chết bây giờ, để hy vọng rằng con
cháu chúng ta được sống..”
Thái độ cứng rắn của ông đã làm ứng cử viên của Đảng Dân Chủ là
đương kim Phó Tổng Thống Hubert Humphrey bị thất bại trước Richard Nixon - ứng cử
viên của Đảng Cộng Hòa vào tháng 11/ 1968.
Thí dụ thứ tư : từ tháng 3/1975, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh cho
Thiếu Tướng Phạm Văn Phú – Tư Lệnh Quân Đoàn 2 và Vùng 2 Chiến Thuật - lui quân
bỏ ngỏ vùng Cao Nguyên và ngay sau đó ra lệnh cho Trung Tướng Ngô Quang Trưởng
rút bỏ toàn bộ Quân Khu I và đa số các đại đơn vị như Sư Đoàn TQLC, Sư Đoàn I
BB , Sư Đoàn 2 BB , Sư Đoàn 3 BB, các Liên Đoàn BĐQ, Pháo Binh, Thiết Giáp cũng
được lệnh rút quân về phía Nam ( một số lớn vì không đủ phương tiện vận chuyển
nên bị kẹt lại và bị bắt làm tù binh).
Ghi chú của người viết
: khi ra lệnh rút quân
khỏi Vùng Cao Nguyên và Vùng I Chiến Thuật , Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu được
Đại Tướng Trần Thiện Khiêm – Thủ Tướng Chính Phủ và Đại Tướng Cao Văn Viên –
Tổng Tham Mưu Trưởng QL/ VNCH đi cùng, nhưng 2 ông Đại Tướng không xen vào mệnh
lệnh của Tổng Thống Thiệu ; điều đó chứng tỏ việc lui quân đã được bàn bạc từ
trước chứ không phải quyết định đơn phương của Tổng Thống Thiệu như ông thẩm
phán Nguyễn Cần (bút hiệu Lữ Giang) thường hay lên án Tổng Thống Thiệu quyết
định sai lầm.
Cá nhân người viết bài đã ở tù chung với các chiến sĩ TQLC, Sư
Đoàn 1 BB, Sư Đoàn 3 BB, Biệt Động Quân… tại Trại Cải Tạo Bình Điền từ 1978 đến
1984, như Trung Tá Nguyễn Tri Tấn của SĐ 3 BB, như Thiếu Tá Trần Công Nhượng của
Sư Đoàn 1 BB, như Trung Tá Tôn Thất Việt của Sư Đoàn 1 BB , như Thiếu Tá Phạm Cang
của Sư Đoàn TQLC , như Thiếu Tá Lê Quang Liễn của Sư Đoàn TQLC, như Trung Tá
Nguyễn Ngọc Thức của Sư Đoàn 4 Không Quân, như Trung Tá Hồ Văn Thống –
Trưởng Phòng An Ninh Quân Đội của Quân Đoàn I…
Nhận xét của tôi là tất cả những sĩ quan trung cấp của QL/VNCH
đều không có một ai quy trách cho Tổng Thống Thiệu về việc đã để VNCH rơi vào
tay quân CSBV, tuy nhiên ai nấy đều lờ mờ hiểu rằng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu
phải có những thông tin hệ trọng khác hơn những gì mà họ được nghe, được thấy
và đích thân họ đã được tham dự vào những sự kiện thật sự đã diễn ra trong biến
cố lịch sử của những tháng đầu năm 1975.
Với những tài liệu đã được giải mật trong vài năm gần đây , chúng
ta thương cảm cho những gì mà Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã quyết định trong
đầu năm 1975 – mặc dù ông không muốn :
4.1 Truyền thông thiên tả của Hoa Kỳ đã không thành thật khi loan
tin và bình luận thời sự : họ khỏa lấp tội lỗi của các chính trị gia Đảng
Dân Chủ bằng cách la toáng lên rằng Kissinger đã bán đứng miền Nam Việt Nam cho
Trung Cộng. Sự thật là Kissinger được Tổng Thống Nixon ủy nhiệm thương thuyết
với Liên Sô và Trung Cộng nhằm đem quân đội Hoa Kỳ trở về nước. Họ không thể
đưa ra được bất kỳ văn bản nào minh chứng cho việc Tổng Thống Nixon và
Kissinger bán đứng VNCH.
4.2 Tháng 6/1973, Quốc Hội Hoa Kỳ do Đảng Dân Chủ chiếm đa số ,
biểu quyết và ban hành một đạo luật cấm viện trợ quân sự cho VNCH, khởi
đầu tài khóa 1974 chỉ viện trợ 50%, tài khóa 1975 cắt 100%. Tổng Thống Thiệu đã
có ý định tử chiến với Việt Cộng rồi ông sẽ hành xử như cụ Phan Thanh Giản
trong lịch sử hồi thế kỷ 19 . Nhưng Đại Tướng Trần Thiện Khiêm và Đại Tướng Cao
Văn Viên can ngăn Tổng Thống Thiệu đừng thực hiện ý định liều mạng đó.
Tổng Thống Thiệu biết chắc là VNCH chỉ có súng đạn cho đến hết tháng 6/1975,
nếu tiếp tục chiến đấu thì đàng nào cũng mất nước mà tất cả quân nhân
VNCH sẽ bị bọn Việt Cộng tàn sát hết, tàn sát một cách chính danh vì ông hiểu
không một ai chịu đầu hàng. Ông đã chọn giải pháp rút bỏ, là giải pháp tổn thất
sinh mạng ít nhất cho anh em quân nhân VNCH.
4.3 Truyền thông thiên tả của Mỹ còn bày đặt giả nhân giả nghĩa
như là “không may cho VNCH, Tổng Thống Nixon phải từ chức vì vụ Watergate hồi
tháng 9/1974, nếu Nixon còn tại chức…” . Tôi nói giả nhân giả nghĩa vì nếu Tổng
Thống Nixon còn tại chức , ông cũng không làm sao có ngân khoản để viện trợ cho
VNCH.
4.4 Đồng thời với việc can ngăn Tổng Thống Nguyễn Văn
Thiệu, Đại Tướng Trần Thiện Khiêm báo cáo với CIA cho nên khi rời VN, đích thân
trùm CIA tại VN là Polgar luôn luôn túc trực ngay sát cạnh với Tổng Thống
Thiệu. Bề ngoài, người ta tưởng Polgar “áp giải” Tổng Thống Thiệu, thực chất
Polgar được lệnh của xếp lớn phải “bảo vệ an toàn tuyệt đối” cho Tổng Thống Thiệu
để tránh tình trạng VN có một Phan Thanh Giản thứ hai vào hậu bán thế kỷ thứ 20
!
Việc bảo vệ đất nước là nhiệm vụ của toàn thể con dân Việt Nam ,
nhưng ở địa vị lãnh đạo như Tổng Thống Thiệu, ông còn phải nghĩ đến việc
bảo toàn “ linh khí” của dân tộc để còn có ngày , con cháu của ông quang phục
lại quê hương Việt Nam.
Chủ nghĩa Cộng Sản đang đi vào giai đoạn thoái trào của
lịch sử, lực lượng người Việt hải ngoại tuy chỉ non 3 triệu (nếu so với 92
triệu người Việt trong nước) nhưng giá trị về phẩm chất vượt trội hơn hẳn
số lượng của người Việt trong nước , đó là một sự thật bất khả kháng nghị và
bất khả chối bỏ. Nhìn theo khía cạnh này, công lao của Tổng Thống Nguyễn Văn
Thiệu sẽ được lịch sử ghi nhận và cảm ơn trọng hậu.
Cá nhân người viết bài xin nêu lại khẩu hiệu của quân đội mà Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiêu có thời làm Tổng Tư Lệnh Tối Cao, đó là : “ TAN
HÀNG ! CỐ GẮNG !”
Viết xong vào đêm GIAO THỪA năm BínhThân 2016.
San José , ngày 7 tháng
hai năm 2016
TRẦN
TRUNG CHÍNH
__._,_.___
No comments:
Post a Comment