- THU GÓP Ý
Trong bài viết:
" Nói cách khác, điều gì, cái gì đã điều khiển
thành công một cuộc biểu tình trong khi không hề có tổ chức điều phối chung và
người dân không hề được tập dượt? "
GÓP
Ý:
-Nếu là người
có kinh nghiệm về xã hội, chánh trị học, nhứt là những nhà kinh nghiệm chánh
trị quốc Tế, họ nhìn một cuộc biểu tình trong một quốc gia nào đang diễn ra, họ
sẽ biết cuộc biểu tình đó có Ban Tổ Chức hay không, với hai hình thức sau
đây:
-Cuộc
biểu tình có tổ chức, thường đi có hàng ngũ và biểu ngữ viết rất là có mực
thước về trình độ học thức. Cuộc biểu tình nầy không mấy giá trị, vì đây
là một phe phái nào tranh giành một điều gì cho phe phái, chưa phải tự nguyện
chung của toàn dân.
-Còn
cuộc biểu tình vì nguyện vọng chung của toàn dân, quá bức xúc tự phát,
thì cuộc biểu tình từ khi mới diễn ra đến khi kết thúc là mạnh ai nấy đi, không
ai sắp thành hàng lối, biểu ngữ thì mạnh ai nấy viết một cách ngoằn ngoèo,
huệch hoạc ;cuộc biểu tình như vậy giới chánh trị Quốc Tế đánh giá cao theo
khoa học, là một sự bất mãn chánh đáng đến tột độ của nhân dân, phản đối nhà
cầm quyền đương cuộc, vì nhà cầm quyền thối nát từ lâu tìm ẩn trong lòng dân
tộc bản xứ, đến lúc cực kỳ bức xúc, " các nhà chánh trị Quốc Tế khách quan
có thể ủng hộ, chứ nhà khoa học không nghĩ về mê tín thần quyền. Nghĩ về thần
quyền là sự may rủi, chưa hẳn cuộc đấu tranh đi đến kết quả.
Trong bài viết:
2/- Hai là, " tại sao cuộc tổng biểu
tình 10/6 đã nổ ra ở nhiều địa phương ở miền Nam, với số lượng lớn người tham gia mà Hà Nội và
miền Bắc lại hầu như không nổ ra,"
GÓ Ý: Sở dĩ ba Đặc Khu nầy, có hai Đặc Khu ảnh
hưởng trực tiếp đời sống nhân dân miền Nam về kinh tế, chiến lược giữ nước hay
bị cướp nước, và sau Hiệp Định Geneve 1954, các thế hệ dân chúng miền Nam còn
tiếp tục học lịch sử 1050 năm Tàu đô hộ An Nam.
Còn
miền Bắc do Cộng sản Hồ Chí Minh cầm quyền tuyên truyền phản ngược lại, là
Trung Cộng là anh em, từ năm 1954 đến năm 2018, các thế hệ dân chúng miền Bắc đều
không được học sử Tàu xăm lược, lại nữa, đã trải qua hơn 21 năm Cộng sản Hồ Chí
Minh cầm quyền, bắt tất cả thanh niên từ 16 tuổi sung vào chiến trường miền
Nam, và gia đình ít nhiều cũng có người trong cơ cấu cầm quyền Cộng sản, đến
ngày 30 tháng 4 năm 1975, Cộng sản miền Bắc chiếm miền Nam, người dân miền Bắc
mới mở được hai con mắt nhìn miền Nam trù phú là nhờ có Tự DO, thì gia
đình đã dính líu trong cơ cấu cầm quyền, hơn thế nữa, nghĩ rằng nhà cầm quyền
có con em mình đang chiến thắng. Bởi đó đập đổ nhà cầm quyền thì trong đó có
con em mình, nên không mạnh tay như nhân dân miền Nam.
Trong
bài viết:
3/- Ba là, chúng ta tham gia vào phong trào dân
chủ, trong một chế độ độc tài toàn trị, dùng mọi nguồn lực và thủ đoạn để ngăn
chặn sự phát triển và ảnh hưởng của phong trào. Nếu chỉ nhìn vào những tính
toán tương quan lực lượng đơn thuần, chúng ta không có một hi vọng nào để có
thể xóa bỏ chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay. ( Chỗ nầy đáng lẽ người viết đánh
dấu ! )
GÓP Ý: Tôi
không tuyệt vọng như điểm thứ ba nầy. Vì khi toàn dân tự bất mãn một chế độ đến
tột cùng, thì xã hội sẽ bị loạn, mà loạn từ trong nội bộ cầm quyền
loạn ra, khi đó dân chúng sẽ giết những tên gian ác trong chế độ ở địa phương,
thì chế độ phải bị tê liệt mà sụp đổ.
Cụ thể : Nhìn
lại năm 1945, trước khi có phong trào toàn dân kháng chiến chống pháp bắt đầu
bằng tay không, thì ám sát cảnh sát làng khắp nơi, làm cho cơ cấu cầm quyền
Pháp nông thôn tê liệt, vì không ai dám đứng ra làm cảnh sát làng, chỉ bị bắt
buộc, thì không dám hóng hách và hoạt động mạnh như từ trước, mà hầu như ai
cũng muốn cầu an cho khỏi bị ám sát. Thế mà khi phong trào kháng Pháp phát động
mạnh,thì những người làm tay sai cho Pháp tại nông thôn, bị rượt bắt đập đầu
cho chết, trốn không khỏi, có người trốn dưới đìa cũng bị lấy xà búp đâm trào
máu ra chết...
-Năm
1960, Hồ Chí Minh phát động chiến dịch " Đồng khởi ", Khai sanh
"Mặt trận Giải Phóng Miền Nam " Việt Nam, tôi nhớ không lầm vào
khoảng tháng 9 âm lịch, họ chỉ có một vài cây súng hoảnh tầm sào với loa thiếc,
mõ thùng thiếc hay mõ tre...từ rạch cùng trong xã phát động dài đến chợ
đầu xã trong đồn , VC bắn chóc bùng, lính và Ban Đại Diện xã đều rút vào đồn,
VC đồng loạt bắt Trưởng Ấp khắp nơi, trói thúc ké cho ngồi trước nhà, họ lùa
dân chung quanh đến xem họ đọc bản án xử tử Trưởng Ấp, về tội làm tay sai Mỹ
Diệm !.. Từ đó nông thôn của chế độ Ngô Đình Diệm bị tê liệt, không ai dám xung
phong làm Trưởng Ấp,chỉ bị quận đến lựa người mà bắt buộc phải nhận làm Trưởng
Ấp, nên Trưởng Ấp cũng muốn cầu an mà thôi.
Từ
đó, ban ngày thỉnh thoảng dân chúng mới thấy lính VNCH Ngô Đình Diệm, ban đêm
dân chúng thấy Việt Cộng đến nhà sinh hoạt đấu tranh, lính Ngô Đình Diệm ban
đêm không dám ra xa, chỉ quanh quẩn đồn, khi Việt Cộng có đến hoạt động thì
lính Ông Ngô Đình Diệm và Ban Đại Diện xã rút vào đồn( Khi nầy Ông Diệm chưa
cải sửa Hành Chánh Xã ) , mà đêm nào cũng vậy, Ban Đại Diện Xã ai nấy đều vào
đồn Dân Vệ hay Bảo An mà ngũ không ai dám ngũ nhà riêng, sợ VC bắt cóc giết.
Chỉ năm bảy tháng mới có quân đội chánh quy hành quân lướt qua đàng trước, ở
đàng sau VC xuất hiện kiểm soát coi có ai làm điềm, điệp cho bô đội quốc gia
VNCH hay không ?
Nhìn
lại thời kỳ, Toàn dân Kháng chiến chống Pháp và Chiến dịch Đồng Khởi của Việt
cộng, tôi hy vọng ngày nào đây, toàn dân cùng nhau đồng loạt giết những tên cán
bộ CS ác ôn ở địa phương, từ đó Việt Nam phải bị một cuộc loạn quân thần, thì
Cộng sản phải sụp đổ. Đúng trong sấm kinh " Qua cơn bát loạn mới ra thái
bình ".
Xin góp ý một ít ý mọn, nếu Ông không vừa ý, xin thông cảm bỏ qua cho và
chờ cơ hội đến coi ai biết đúng hơn ai ?
Xin chào
California, 28/6/2018
nhà văn: Huỳnh Kim
---------------------------------
III/ Vài điều cần lý
giải và thông điệp của cuộc tổng biểu tình 10/6Trong cuộc tổng biểu tình 10/6 vừa qua, có rất
nhiều vấn đề và khía cạnh cần tìm hiểu để rút tỉa kinh nghiệm và lý giải sự vận
động của thực tiễn. Nhưng có ba vấn đề lớn cần đặc biệt lưu tâm.
Một là, chúng ta có thể giải thích được
số lượng người tham gia đông đảo vào cuộc biểu tình (hàng chục ngàn người)
nhưng toàn bộ diễn biến cuộc biểu tình, từ việc tập hợp, phối hợp, diễu hành,
đương đầu với cảnh sát tại sao người dân làm được trong khi không hề có một tổ
chức, một sự điều phối chung, tổng thể nào? Nói cách khác, điều gì,
cái gì đã điều khiển thành công một cuộc biểu tình trong khi không hề có tổ chức
điều phối chung và người dân không hề được tập dượt? Chúng
ta đều biết rằng, nhà cầm quyền đã phong tỏa hầu như toàn bộ những người hoạt động
trong phong trào dân chủ và các tổ chức xã hội dân sự cũng như những người thường
xuyên tham gia biểu tình. Nếu như có hạt nhân và tổ chức lãnh đạo, điều khiển
thì sẽ là những người trong số người bị phong tỏa đó. Như vậy, tuyệt đại bộ phận
người tham gia cuộc tổng biểu tình là những người dân thường. Nếu như có
nhóm nào đó, có sự bàn bạc trước với nhau, thì số lượng này cũng rất hạn chế,
và họ chỉ có thể điều phối được trong nhóm của mình mà thôi. Nhưng toàn bộ cuộc
tổng biểu tình ở Sài Gòn, hàng chục ngàn người tại mấy điểm nóng đều thành
công, đó là một kỳ tích không thể lý giải nổi!!! Chính vì nghĩ rằng, những hạt
nhân, những nhóm biểu tình thường xuyên, có kinh nghiệm đã bị phong tỏa thì các
cuộc biểu tình không thể xảy ra, hoặc có xảy ra cũng như rắn mất đầu, không thể
tập hợp và biểu tình thành công được, mà lực lượng an ninh, nhà cầm quyền đã vô
cùng sửng sốt và hoang mang khi cuộc tổng biểu tình đã diễn ra thành công như vậy.
Không chỉ an ninh và nhà cầm quyền, ngay cả những người quan sát, nghiên cứu
tình hình Việt Nam cũng bị sốc khi cuộc tổng biểu tình với quy mô và sự thành
công ngoài sức tưởng tượng này. Chỉ có thể giải thích được, hồn thiêng sông
núi, một bàn tay vô hình, một lực lượng tâm linh đã dẫn dắt và điều phối chung
cuộc tổng biểu tình ngày 10/6 mà thôi.
Hai là, tại sao cuộc tổng
biểu tình 10/6 đã nổ ra ở nhiều địa phương ở miền Nam, với số lượng lớn người
tham gia mà Hà Nội và miền Bắc lại hầu như không nổ ra, ngoại
trừ giáo phận Vinh của Nghệ An? Đây là câu hỏi nhức nhối nhưng vẫn phải đi tìm
câu trả lời. Nói gì thì nói, người dân Nam Bộ bộc trực, thẳng thắn, có tinh thần
vì nghĩa lớn hi sinh. Nguời dân miền Bắc cũng có tinh thần hi sinh vì nghĩa lớn,
nhưng đôi lúc còn cân nhắc thiệt hơn. Quan trọng hơn, người dân miền Bắc có sự
gắn bó hơn với hệ thống cầm quyền, theo nghĩa đen là gia đình nào cũng có những
người đang trong guồng máy, hệ thống hiện hành dù nhiều dù ít. Người dân miền Bắc
phần lớn chỉ coi nhà cầm quyền là sai lầm, thậm chí xấu xa nhưng không coi nhà
cầm quyền hiện nay như một lực lượng chiếm đóng như người dân miền Nam. Chính
vì ít nhiều có sự gắn bó và không coi nhà cầm quyền là lực lượng chiếm đóng nên
khi chính phủ thông báo hoãn thời gian thông qua dự luật Đặc khu, người dân miền
Bắc đã bị phân tâm, lưỡng lự. Cộng thêm việc một số người thuộc những nhóm biểu
tình và thường phát động biểu tình công khai việc không đi biểu tình và khuyên
người khác không nên đi biểu tình mà Hà Nội hầu như không thể khởi phát được cuộc
biểu tình. Có người đã nói rằng, đã có rất đông người dân xung quanh hồ Hoàn Kiếm
chỉ chờ cuộc biểu tình khởi phát của những gương mặt quen thuộc là tham gia, nhập
cuộc. Tiếc rằng điều đó đã không xảy ra. Việc không xảy ra biểu tình ngày 10/6
vừa qua ở Hà Nội và miền Bắc chưa chắc đã là điều đáng mừng đối với nhà cầm quyền.
Bởi vì điều đó chỉ thể hiện rằng, người dân miền Bắc có sức chịu đựng cao hơn
người dân miền Nam. Đồng nghĩa với việc, sức nén càng cao thì sức bật càng khủng
khiếp.
Ba là, chúng ta tham gia
vào phong trào dân chủ, trong một chế độ độc tài toàn trị, dùng mọi nguồn lực
và thủ đoạn để ngăn chặn sự phát triển và ảnh hưởng của phong trào. Nếu chỉ
nhìn vào những tính toán tương quan lực lượng đơn thuần, chúng ta không có một
hi vọng nào để có thể xóa bỏ chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay. Nhưng
thông qua cuộc biểu tình ngày 01/5/2016, và nhất là cuộc tổng biểu tình 10/6 vừa
qua, chúng ta đã nhận được thông điệp vô cùng quan trọng mà hồn thiêng sông núi
đã gửi gắm. Hãy tiếp tục công việc của chúng ta một cách bền bỉ, kết quả sẽ đến
trong một tương lai không xa và có thể hoàn toàn bất ngờ.
Cuộc tổng biểu tình 10/6 vừa qua cũng gửi
tới nhà cầm quyền Việt Nam một thông điệp vô cùng nghiêm khắc và rõ ràng. Không
có một chế độ phi nhân nào (dù có cả vũ khí nguyên tử) có thể ngăn cản được sức
mạnh của hồn thiêng sông núi, của sự vận hành các lực lượng tâm linh khi mà chu
kỳ tồn tại của chế độ cộng sản đã thực sự kết thúc. Với một lực lượng hùng hậu,
phong tỏa hầu như toàn bộ phong trào dân chủ, mà một cuộc tổng biểu tình với lượng
người tham gia cực lớn, lại diễn ra bất ngờ và thành công như vậy thì không điều
gì là không thể xảy ra. Hãy dừng lại và trao trả quyền con người cho nhân dân,
dân chủ cho đất nước khi còn có thể./.
(hết)
Hà Nội, ngày 26/6/2018
N.V.B
- ,
- or
[ ]
__._,_.___
No comments:
Post a Comment