Buôn người – tệ nạn chưa có hồi
kết
Lan Hương, phóng viên RFA
2017-01-10
2017-01-10
- In
trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
17 cô gái Việt
Nam là nạn nhân của nạn buôn người, đang ở tạm tại trung tâm phục hồi chức năng
tỉnh Lào Cai hôm 18/4/2015.
Buôn người – tệ
nạn chưa có hồi kết
00:00/00:00
Nạn buôn người ở Việt Nam vẫn tiếp tục gia tăng và chưa có dấu
hiệu suy giảm dù truyền thông đưa tin rất thường xuyên để cảnh báo người dân và
Chính phủ đã đưa ra nhiều chính sách, biện pháp.
Đưa sang Trung Quốc
Ủy ban Quốc gia Việt Nam Phòng chống HIV/AIDS và Ma túy- Mại dâm
đưa ra số liệu cho thấy trong năm 2016 vừa qua có 600 phụ nữ và trẻ em được giải
cứu khỏi các đường dây buôn người. Tổng cộng từ năm 2013 đến giữa năm ngoái, cơ
quan chức năng của Việt Nam phát hiện gần 1700 vụ, lừa bán 3.400 nạn nhân.
Theo đó nạn nhân của tình trạng buôn người chủ yếu là phụ nữ và
trẻ em, và một trong những “thị trường tiêu thụ” chính là Trung Quốc, nơi mà sự
mất cân bằng giới tính khiến chuyện “nhập khẩu vợ” gia tăng. Còn theo Linh mục
Nguyễn Bá Thông, người lâu nay giúp đỡ cho các nạn nhân Việt Nam, thì số nạn nhân bị buôn bán với 3 mục đích gồm
làm nô lệ lao động, nô lệ tình dục và lấy nội tạng. Mỗi một mục đích lại có nguyên nhân và các
mánh khóe lừa đảo khác nhau:
Theo tôi thì nhìn nhận cả hai phía, phía quản lý của chính quyền
Nhà nước và phía của người dân.
- Tiến sĩ Đinh Thị Dung
- Tiến sĩ Đinh Thị Dung
Đó là ba loại buôn người chính ở Việt Nam. Buôn người để làm tình dục
thì tư tưởng như thế này: các em được hứa đồng tiền rất cao, giống như nô lệ
lao động. Đi qua bên đó không phải làm gì cả, ví dụ như đi Mã Lai, không phải
làm gì. Đi qua đó phục vụ bưng nước thôi, tháng được 15 triệu, nhưng thực sự
chỉ là 5 triệu, 3 triệu, rồi tiền thiếu nó chồng chất lên. Lúc đó nó mới nói
rằng nếu không muốn làm cái đó thì làm tình dục hay làm nô lệ khác với cái giá
như vậy. Thì những người kia không có chọn lựa, bắt buộc phải làm thì mới có
tiền trả nợ để đi về nước.
Cái thứ 2 là buôn người để buôn bán nội tạng thì mình đã biết lâu lắm
rồi, từ chục năm trước khi mình lên miền Bắc Trung Quốc là Lào Cai, thì Chính
phủ Việt Nam có nhiều biện pháp trên giấy tờ nhưng thực tế không có gì hết đó.
Chẳng hạn có những trẻ hay người lớn bị bắt qua Trung Quốc, nhưng mà khi đưa
lên thì chính công an của tỉnh đó lại nói là không có thật. Từ chối là chuyện
có thật. Chẳng hạn ở Lào Cai, Bắc Giang thì Chính phủ, chính quyền địa phương
lại nói là không có thật, tầm bậy.
Người dân thiếu thông tin
Tiến sĩ Đinh Thị Dung, giảng viên khoa lịch sử, văn hóa Trung Quốc
cho rằng hai nguyên nhân chính dẫn đến tệ nạn này, đó là phía quản lý lỏng lẻo
của Chính quyền và nhận thức, dân trí của người dân còn thấp:
Theo tôi thì nhìn nhận cả hai phía, phía quản lý của chính quyền Nhà
nước và phía của người dân. Thứ nhất là cần phải có thông tin chi tiết, cụ thể
hơn nữa để người ta hiểu, có nhiều người mù mờ, ngu ngơ về cái vấn đề này lắm
thì người ta vẫn đi thôi. Thứ 2 là trình độ dân trí của những người bị lừa còn
thấp.
Tiến sĩ Phạm Quang Minh, giảng viên Đại học Khoa học Xã hội và
Nhân Văn cũng có nhận định tương tự và thêm một điểm đáng chú ý là thủ đoạn ngày
càng tinh vi của các tay buôn người:
Tôi nghĩ là chắc chắn là do người dân thiếu thông tin về vấn đề đó.
Họ sống ở những vùng sâu vùng xa, như vậy không có khả năng tiếp cận thông tin,
hay là nhận được những thông tin sai lệch. Thứ hai, là tội phạm ngày càng tinh
vi, có nhiều thủ đoạn, nhiều âm mưu, tìm mọi cách để lừa những người dân ít
thông tin, kém hiểu biết như vậy.
Thủ tướng Na Uy,
bà Erna Solberg đến thăm các cô gái Việt Nam là nạn nhân buôn người trong một
trại phục hồi chức năng ở Lào Cai hôm 18/4/2015. AFP photo
Phân tích nguyên nhân nạn buôn người ở Việt Nam không có dấu hiệu thuyên
giảm, linh mục Nguyễn Văn Thông cho biết là do điều kiện cuộc sống nghèo khổ,
thiếu thốn nên nhiều người ôm ấp giấc mơ đổi đời. Lý do khác nữa theo ông là sự
thờ ơ, đa phần người dân Việt quan tâm đến những chương trình giải trí nhiều
hơn là tin tức trên báo, đài.
Lý do tại sao nạn buôn người xảy ra nhiều là thứ nhất không có thực
tế để chống, không ai nói gì hết. Có lên TV mà ở Việt Nam có ai coi tin đâu,
người ta toàn coi show này show nọ, hay lên báo thì ai đọc báo đâu. Nhưng chính quyền địa phương họ không có công
việc cụ thể để làm điều đó thì tệ nạn đó cứ tăng thôi. Và khi xã hội làm cho người ta càng nghèo,
thì người ta càng muốn thoát ra với một hi vọng là đổi đời, thì đó là lý
do họ đưa vô đường đó nhiều.
Quản lý yếu kém
Chính phủ Việt Nam đã đưa ra rất nhiều biện pháp để phòng chống
nạn buôn người. Ngày 10/5/2016, Thủ tướng ban hành Quyết định số 793/QĐ-TTg lấy
ngày 30/7 hàng năm là “Ngày toàn dân phòng, chống mua bán người”. Luật phòng
chống mua bán người đã được ban hành và có hiệu lực từ năm 2012. Cũng trong năm
2012, Chính phủ Việt Nam đã phê chuẩn Nghị định thư Palermo về Phòng ngừa, trấn
áp và trừng trị buôn bán người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Sau đó, năm 2015,
Việt Nam ký Công ước ASEAN về Phòng chống buôn bán người, đặc biệt là phụ nữ và
trẻ em. Tuy nhiên như trình bày tệ nạn này vẫn ngày một gia tăng ở Việt Nam, mà
theo ý kiến của Tiến sĩ Phạm Quang Minh lỗi một phần còn do sự quản lý của
chính quyền chưa chặt chẽ:
Quản lý của các cấp chính quyền địa phương chưa được chặt chẽ, chưa
được tốt. Khi có những tình trạng như vậy thì cần phải kiểm tra, thông tin cho
người dân để người ta không mắc phải những sai lầm như thế.
Phép vua thì có đưa ra, nhưng lệ làng có ai nói đâu, người dân họ
chỉ biết những gì xã, huyện, phường nói.
- Linh mục Nguyễn Văn Thông
- Linh mục Nguyễn Văn Thông
Trong khi đó, linh mục Thông lại cho rằng Chính phủ Việt Nam đã
đưa ra nhiều biện pháp để đẩy lui tệ nạn này, tuy nhiên việc thực thi ở cấp địa
phương chưa được hiệu quả, dẫn đến tình trạng “phép vua thì mạnh mà lệ làng lại
không có”:
Phép vua thì có đưa ra, nhưng lệ làng có ai nói đâu, người dân họ chỉ
biết những gì xã, huyện, phường nói. Thành ra những vùng có người bị lừa đưa ra
nước ngoài nhiều nhất, nhưng chính quyền địa phương không bao giờ tổ chức cho
họ những buổi học để họ biết thế nào là thật, giả, những cạm bẫy sẽ đến với họ
khi họ ra nước ngoài để làm vợ hay lao động. Tức là ở trên có nhưng ở dưới
không có ai tổ chức để nói. Phép vua thì nhiều mà làng thì chẳng ai tổ chức để
báo, giúp người ta chuẩn bị.
Buôn người là loại tội phạm xuyên biên giới, cơ quan chức năng
Việt Nam cũng nhận ra đươc tình hình buôn người nghiêm trọng trong nước, và đã
phối hợp với rất nhiều tổ chức như Tổ chức Hagar quốc tế tại Việt Nam, tiến
hành các buổi hội thảo về nạn buôn người với Lào và Thái Lan.
Tuy vậy dường như vấn đề vẫn còn khó không chỉ đối với chính phủ
Hà Nội mà còn nhiều quốc gia khác cũng như cả những tổ chức quốc tế tham gia
công tác ngăn ngừa tệ nạn này.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment